Chúng tôi kết hôn gần 4 năm và có một con trai 2 tuổi. Trước khi lấy nhau chúng tôi đều giao ước là nếu sau này một trong hai người ngoại tình sẽ ly hôn vô điều kiện, cam kết này được thể hiện trên giấy tờ là do tôi làm và cả hai đều ký mỗi người giữ một bản. Cách đây 6 tháng tôi có chứng cớ chồng ngoại tình vì đã thuê luật sư theo dõi. Trước hình ảnh là tang chứng vào nhà nghỉ với phụ nữ khác một số lần ở những địa điểm khác nhau, chồng đã chối bay chối biến, nói là vào bàn công việc kín nên cần chỗ riêng tư. Tôi cảm thấy thất vọng tột cùng về tư cách của người là chồng mình bấy lâu nay. Việc ngụy biện, chối tội này nó còn hèn hơn cả việc ngoại tình nữa.
Tôi biết mình không bao giờ tha thứ cho hành động này cho dù anh là người hùng của thế giới, là tỷ phú đi chăng nữa, vì thế mới làm cam kết trước hôn nhân. Vì thế việc biết chắc chắn anh ngoại tình mà không đủ bằng chứng sống khiến tôi ức không chịu được, vì anh không chịu ly hôn. Nếu tôi đơn phương ly hôn thì hẳn tòa sẽ khó giải quyết và chuyện hẳn rất dài dòng. Tôi đã nói với anh là tốt hơn hết anh nhìn nhận sự thật và chia tay, đừng làm theo kiểu qua mặt như thế. Anh không những tỉnh như sáo mà còn đòi hỏi chuyện vợ chồng nhưng tôi đã có cảm giác khinh ghét và dĩ nhiên không để anh đụng tới mình.
Thế mà chồng còn cho mình quyền nổi giận và tát tôi. Tôi đã huy động toàn bộ người thân hai bên để đưa sự việc này ra và tuyên bố nếu không giải quyết cho chúng tôi ly hôn thì tôi sẽ không chịu trách nhiệm những gì xảy ra tiếp theo. Vậy mà ai cũng bỏ ngoài tai. Môi trường trong công ty tôi có khá nhiều nam giới, một số anh trước đó vẫn có ý định ve vãn mà nếu tôi muốn ngoại tình thì đã làm từ lâu. Bởi nếu so sánh thì chồng tôi không bằng mấy anh ấy về ngoại hình lẫn công việc, nhưng sống theo đạo lý vợ chồng thì hết yêu là phải chia tay trước khi bước vào quan hệ tình cảm với người khác.
Vì vậy khi ấm ức trong lòng không chịu được tôi đã đáp lại tình cảm của một trong số các anh ấy và đã có quan hệ vượt giới hạn, cũng là trong sự tính toán của tôi. Tôi đã dự định có thêm con và cuối cùng cũng có thai với anh ấy, tôi cũng không nói cho anh này biết dù anh vẫn độc thân. Tôi xem đây như là luật nhân quả của chồng, hận anh ta đã khiến tôi phải trả thù bằng cách này. Có ai đồng cảm với tôi trong hoàn cảnh này? Chồng tôi có xứng đáng làm người nuôi con tu hú không?
Tôi có thể thấy sự mất bình tĩnh ở nhiều anh bằng những lời bình mang tính lăng mạ, đây là một sản phẩm rất quen thuộc của các anh mà đúng như có nhận xét "tưởng qua mặt được người khác không ngờ người khác qua mặt họ", thấy không hơn được nên cay cú mà chính họ là người tự gây nên chuyện. Ai có chơi người ấy có chịu chứ nhỉ? Cho đến bây giờ tôi chỉ mỉm cười khi đọc những lời bình như vậy. Tại sao? Tình cảnh của tôi là phụ nữ đang có một con với chồng, có chồng vừa ngoại tình vừa tinh tướng, muốn ly hôn chồng, đang mang thai con của người đàn ông khác, sẽ nuôi cả hai con, vậy mà tôi chấp nhận hết cả đấy chứ.Đây là đòn thù hiểm ác nhất đón trả cuocj đời anh
Thứ nhất, vì tôi ghét cái kiểu phải hạ mình để đối chất tranh cãi với ban hoà giải trước một sự thật hiển nhiên chồng ngoại tình, cứ chường mình ra để đi chứng minh chuyện chồng ngoại tình làm tôi thấy mất thể diện thay vì anh ta tự nhận cho đỡ mất công sức, thời gian. Tôi muốn anh ta phải cảm nhận nỗi đau nuôi con người khác, dự định của tôi là thế nếu các anh đàn ông ở đây cho rằng "Vâng, bạn cứ làm vậy đi, anh ta có làm thì có chịu". Tôi phải dùng hành động cụ thể khi cảnh báo bằng lời vô tác dụng, đây là nguyên tắc để thay đổi hoàn cảnh.
Thứ hai, tôi hoàn toàn có kế hoạch nắm chắc là có thể đơn phương ly hôn trước khi thai nhi lớn dần. Tôi đã tính toán để sau này sau ly hôn và có con thứ hai, chồng cũ phải biết chắc rằng tôi mang thai với người khác trong thời kỳ chưa ly hôn với anh ta nhưng sau thời gian mà anh ta ngoại tình. Cách nào cũng công bằng phải không? Tuy nhiên, đa số các anh đã nói đừng làm cách một, vậy tôi sẽ làm cách hai.
Rất cảm ơn những bạn đã đồng cảm và lo cho tương lai của hai đứa bé. Thực sự tôi đã có kế hoạch và ngân sách sẵn cho con mình. Thực tế là trẻ em có được môi trường giáo dục xã hội tốt, tình yêu thương của người mà nó gọi là bố, mẹ thì vẫn là đứa trẻ hạnh phúc và thành đạt sau này. Tôi có thể tin chắc rằng trường hợp của mình có vẻ rối nhưng đơn giản chỉ là sau cùng tôi là một phụ nữ đã ly hôn, có quyền nuôi con và tái hôn, có thêm con với chồng sau, con cái được nuôi dưỡng tốt.
Đứa bé trong bụng không phải là công cụ trả thù mà là kết quả của một kế hoạch thành công trên nhiều phương diện vì tôi đã nói là muốn có thêm con thứ hai, bố của nó sẽ rất hạnh phúc vì tôi không làm gì mà không chắc chắn. "Đi với bụt mặc áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy", tôi tin là đã hành động rất công bằng.
Phải chăng như vậy sẽ tốt cho các bạn..
Tags: trà thù chồng,có con với người khác.tình yêu tan vỡ,ly hôn