Ai đời, là đàn bà mà cô ấy cứ phải để tôi nhắc chuyện phải tắm hay thay giặt quần áo giống như trẻ con vậy. Cô ấy cứ để 2-3 ngày mới gội đầu một lần, trông phát sợ.
Tôi năm nay 34 tuổi, đã kết hôn được 4 năm và có con gái 3 tuổi. Tôi gặp cô ấy, người vợ hiện tại của tôi trong một cuộc hội thảo, khi ấy cả hai đã đều ổn định công việc và sẵn sàng cho hôn nhân. Chúng tôi lại cùng quê và tình tình cũng khá hợp nhau nên chỉ sau gần 1 năm yêu nhau là chúng tôi tổ chức đám cưới.
Cuộc sống của chúng tôi trong bốn năm qua dù trải qua nhiều giai đoạn khó khăn song cả hai chúng tôi đều nỗ lực vượt qua. Cuộc hôn nhân này có lẽ sẽ chẳng có gì đáng nói nếu cô ấy không quá cẩu thả và đặc biệt sống bẩn thỉu đến ghê sợ như vậy. Mà xu hướng sống bẩn không những không giảm đi mà còn ngày càng gia tăng khiến tôi vô cùng khó chịu và bức bối mà không dám chia sẻ cùng ai.
Chẳng phải đến lúc về chung sống với nhau tôi mới biết vợ tôi cẩu thả và không được gọn gàng, sạch sẽ. Trong suốt thời yêu nhau, tôi từng vài lần xấu hổ với bạn bè vì cô ấy quên chỉ đánh phấn có nửa bên mặt. Da cô ấy lại ngăm ngăm nên thành ra trông rất rõ một bên mặt quên đánh phấn. Lần đó, đám bạn đã đá xoáy tôi mấy lần khiến tôi phải tìm đủ cách chống chế.
Tôi cũng từng choáng váng khi lần đầu tiên lên phòng riêng của cô ấy chơi vì trời ơi, quần áo sạch bẩn lẫn lộn, đồ lót trải khắp từ mặt sàn cho đến thành giường. Hôm đó, tôi đã thẳng thắn góp ý và cô ấy đã ngại ngùng hứa sửa chữa.
Cũng có lần tôi mất mặt với gia đình mình chỉ vì cô ấy đến nhà tôi chơi mà quên chải đầu khiến tóc rối bù xù trông không khác gì cô giúp việc mà hàng ngày nhà tôi vẫn nhắc.
Dẫu vậy, bù lại cô ấy lại tốt tính, không để bụng điều gì, chăm chỉ làm việc và cũng giỏi giang, ngoan ngoãn, không ăn chơi, đàn đúm như nhiều bạn bè đồng trang lứa. Vậy nên tôi tin cô ấy sẽ là người vợ tốt.
Tuy nhiên, sau khi về sống chung tôi mới thấy đàn bà mà cẩu thả, bẩn thỉu đúng là thảm họa. Đàn bà dù xinh đẹp đến mấy mà chỉ một lần thấy bẩn thỉu thôi là thấy mất hết cảm tình, đằng này ngày nào cũng phải chứng kiến những cảnh không thể chịu nổi.
Cô ấy gần như không bao giờ có khái niệm lau nhà, với cô ấy ngày nhà chỉ cần quét 1 lần đã là tốt lắm rồi. Mà nói không ngoa, chứ quét cũng chỉ lướt lướt qua mặt sàn, chẳng mấy khi moi móc trong gầm giường, tủ thành ra nhiều hôm bực mình thấy cô ấy quét rồi mà tôi quét ra còn cả đống rác. Tôi nhắc thì cô ấy bảo cả ngày đi làm mệt rồi giờ không muốn phí sức cho việc nhà nữa khiến tôi cứng họng.
Song bực nhất là đàn bà mà cô ấy chẳng hề có ý tứ hay cẩn thận trong ngày “đèn đỏ”. Hôm nào đến tháng của cô ấy, tôi cũng đến khổ vì mùi tanh nồng khi thì do cô ấy quên giật nước nhà vệ sinh khi thì do cô ấy quên vứt băng vệ sinh trên nắp bồn cầu. Còn chuyện chăn ga, quần, váy vấy máu bẩn chẳng có gì lạ với cô ấy.
Không chỉ lười làm việc nhà mà đến cả việc vệ sinh cá nhân cô ấy cũng rất lười. Ai đời, là đàn bà mà cô ấy cứ phải để tôi nhắc chuyện phải đi tắm hay thay giặt quần áo giống như trẻ con vậy. Cô ấy vốn dĩ mồ hôi dầu, tóc chỉ một ngày là bết dính, vậy mà cô ấy cứ để 2-3 ngày mới gội đầu một lần, trông phát sợ.
Quần áo cô ấy cũng chịu khó sắm hàng xịn nhưng khổ cái mặc xong không bao giờ cô ấy giặt ngay dù là ngày hè hay ngày đông. Cứ mặc xong là cô ấy lại treo lên mắc, cách ngày cô ấy lại mặc lại, cứ vậy có khi đến cả tuần cô ấy chẳng giặt. Thành ra gần cô ấy lúc nào cũng có mùi ẩm ẩm, khó chịu.
Chẳng lẽ lại ly thân hay đưa ra gia đình họp vì vấn đề vợ bẩn nhưng nếu để tình trạng này kéo dài tôi e không ổn. Ảnh minh họa. |
Nhưng đáng sợ nhất phải kể đến sau khi cô ấy sinh con. Cô ấy cứ lấy lý do đẻ xong đàn bà yếu nên hạn chế tắm. Ngày mùa hè mà sau khi sinh, cô ấy kiêng tới 1 tháng mới tắm. Sau này, có khi hai ba ngày cô ấy không tắm mà chỉ lau sơ sơ khiến người cô ấy luôn bốc mùi hôi khó chịu. Hoặc có hôm cô ấy tắm thì lại không gội đầu. Qua đợt kiêng cữ bao lâu, giờ con gái tôi đã gần 3 tuổi mà cô ấy vẫn giữ nguyên thói quen đó.
Gần đây, trời mùa hè nóng bức, về nhà nằm cạnh vợ cứ thấy mùi hôi khó chịu, tôi có quá lời thì cô ấy giận dỗi tôi cả tuần. Cô ấy bảo rằng anh muốn em chết hay sao mà cứ bắt em tắm như vậy. “Bẩn hơn hay chết hơn?”, câu cửa miệng của cô ấy là vậy.
Tôi đã thử nhiều cách từ góp ý xa xôi cho đến nói thẳng thắn nhưng có vẻ như vợ tôi không mấy để ý tới lời tôi. Cô ấy bẩn thỉu, tôi sợ đã đành nhưng không chỉ vậy, tôi còn lo sau này con gái tôi lại học tính cẩu thả bẩn thỉu của cô ấy thì chết dở.
Chẳng lẽ lại ly thân hay đưa ra gia đình họp vì vấn đề vợ bẩn nhưng nếu để tình trạng này kéo dài tôi e không ổn. Tôi nên làm gì đây, hãy cho tôi lời khuyên?