Để tránh những cặp mắt “cú vọ” của báo chí, ngài và phu nhân ngự xe biển số trắng và không thông báo với chính quyền địa phương. Thế mà khi xe ngài vừa đỗ trước sân nhà từ đường, thì rùng rùng xuất hiện cả chục quan chức đủ hạng nghinh đón. Có hai ông quan đầu xã ôm chặt ngài như ôm người yêu...
Tiệc tùng rôm rả kéo dài suốt một buổi. Ngài khen ngợi quê hương đã đổi mới rất nhiều. Quan đầu xã khoe dân địa phương bây giờ không còn diện đói. Diện nghèo thì chỉ còn 5-6% thôi...
Buổi tối, ngài dành vài tiếng đồng hồ tiếp xúc riêng với mấy bác cán bộ lão thành đã về hưu. Sau khi mấy bác ra về, ngài thẫn thờ rưng rưng nước mắt. Phu nhân ngạc nhiên hỏi:
- Ông làm sao thế? Bộ vắng mặt người yêu năm xưa rồi ngậm ngùi hả?
- Xì, cứ nói năng bậy bạ coi chừng người ta cười vào mặt tui.
- Vậy cớ sao ông khóc?
- Híc... híc... tui khóc vì mấy ông quan xã... nói dóc hay quá Tags: quan lớn, quan xã, nói dóc